Hầu hết mọi người tin rằng lạm phát chỉ được gây ra bởi nguồn cung tiền của quốc gia. Họ không nhận ra rằng lạm phát được tạo nên bởi hai yếu tố độc lập: nguồn cung tiền kết hợp với vận tốc lớn đã ảnh hưởng đến tỷ lệ lạm phát.
Trong khi các dữ liệu liên quan tới chính sách nới lỏng định lượng (QE) là khá phong phú thì lại khá hạn chế đối với chính sách thắt chặt định lượng (QT). Do đó, tác động thực sự của chính sách QT hiện tại vẫn còn đang là chủ đề tranh luận sôi nổi hiện nay.
Việc các NHTW đã nới lỏng quá nhiều và quá dài sau Cuộc khủng hoảng tài chính 2008 có thể chính là một phần nguyên nhân dẫn tới xu hướng lạm phát nóng trong thời gian vừa qua
Không có bằng chứng thuyết phục nào cho thấy việc ngân hàng trung ương mua hàng nghìn tỷ đô la trái phiếu và các tài sản tài khác giúp ích cho bất kỳ nền kinh tế nào.
Lợi suất đã đảo chiều từ đường ranh giới của Ngân hàng Trung ương Nhật Bản trong bối cảnh các hoạt động mua trái phiếu mới nhằm giữ lãi suất gần bằng 0 khi khoảng cách chính sách tiền tệ với Hoa Kỳ ngày càng mở rộng.
Cục Dự trữ Liên bang trong tuần này phải đối mặt với thách thức lớn khi bắt đầu hủy quá trình thu lại các chương trình trợ giúp kinh tế khổng lồ của mình vào thời điểm mà các điều kiện phục hồi còn chưa đạt mức lý tưởng.
Jerome Powell nói rõ rằng Cục Dự trữ Liên bang sẽ hành động khi cần thiết để hạ nhiệt lạm phát nóng nhất trong gần 40 năm, tán thành việc nâng lãi suất vào tháng 3 và mở ra cơ hội cho các đợt tăng lãi suất thường xuyên hơn và có khả năng lớn hơn dự đoán.
Cục Dự trữ Liên bang dự kiến sẽ phát tín hiệu tại cuộc họp trong tuần này rằng họ đã sẵn sàng tăng lãi suất ngay sau tháng 3 và sẽ xem xét việc thắt chặt các chính sách khác, đảo ngược các chính sách lỏng lẻo mà họ đưa ra để giúp chống lại đại dịch.
Theo Manulife Investment Management, Cục Dự trữ Liên bang có khả năng sẽ giảm bớt giọng điệu “diều hâu” của mình vào nửa cuối năm nay vì loại lạm phát ở Mỹ phần lớn là do chuỗi cung ứng thúc đẩy (supply-chain driven) chứ không phải do cầu kéo (demand pull).